Sự thật không thể che giấu
Hôm nay là chủ nhật. Hắn mệt mỏi nằm ở nhà. Hắn lại suy nghĩ về chuyện của nó rồi hắn lại đau lòng. Hắn không ngờ nó lại là người như vậy. Chỉ vì hắn mắng nó mà nó đâm ra hại Sasa. Hắn rất thất vọng về nó. Đang nằm trằn trọc trên giường thì mẹ hắn gọi
- Ailen, giúp mẹ mang bánh sang cho Sasa đi._Haizz, hắn lại phải gặp Sasa rồi. Cứ nhìn thấy mặt hắn thì nhỏ cứ bám lấy mà than khóc thôi. Bất đắc dĩ hắn bước xuống nhà rồi mang bánh sang cho con nhỏ đó. Con nhỏ đó ở bên cạnh nhà hắn. Ba mẹ nhỏ qua đời cách đây hai năm rồi. Sau khi ba mẹ qua đời thì con nhỏ đó sang Anh sống với cô chú và bây giờ quay về và sống một mình. Hắn thương nhỏ lắm, hắn luôn coi nhỏ như một đứa em gái. Ba mẹ nhỏ mất để nhỏ một mình nên nhỏ càng đáng thương hơn. Tình cảm của hắn dành cho con nhỏ đó cũng giống như tình cảm của nó giành cho Laysi vậy. Hắn lửng thửng mang bánh sang cho nhỏ Sasa. Hắn tính bấm chuông nhưng vì thấy cửa mở nên hắn vào luôn. Và cũng nhờ vậy mà hắn đã nghe được một chuyện động trời. Nhỏ Sasa không phải ở một mình, còn có nhỏ Lala nữa
- Sasa, cậu làm chuyện nguy hiểm quá đấy! Lỡ như Ailen không kịp kéo cậu vào thì chiếc xe đó đã cán phải cậu rồi. Có nhất thiết phải làm đến mức đó không?_Nhỏ Lala chau mày hỏi nhỏ Sasa
- Chỉ có làm thế anh Ailen mới tin là thật. Chỉ có như thế anh ấy mới buông bỏ con nhỏ Lallie đó
- Nhưng Ailen đâu có biết Mars là con gái. Chẳng lẽ anh ấy lại đem lòng yêu một đứa con trai?
- Cậu không nhận thấy tình cảm của anh ấy đang hướng về phía con nhỏ Lallie đó sao? Tớ còn sợ màn kịch đó không thành công ấy chứ!_Nhỏ Sasa vừa dứt lời thì một tiếng “Bịch” vang lên. Chiếc bánh trên tay hắn đã đáp đất. Nghe âm thanh lạ, hai con nhỏ đó liền hướng mắt ra cửa và ngay lập tức mặt hai nhỏ tái xanh đi
- Anh…Anh Ailen!_Nhỏ Sasa lắp bắp gọi tên hắn
- Hai người mới nói chuyện gì hả?_Hắn hỏi trong vô thức. Hắn vẫn chưa tiếp thu được mọi chuyện
- Bọn em có nói gì đâu!_Nhỏ Lala cười gượng. Mặt thì lấm tấm toàn mồ hôi
- Cô còn tính lừa tôi chuyện gì nữa hả?_Hắn tức giận quát lên._Tất cả đều do hai người sắp đặt phải không?
- Anh…anh làm em sợ đấy!_Nhỏ Sasa khúm núm
- Chuyện cô sắp bị xe cán là do cô bày ra đúng không? Sao cô lại làm vậy chứ? Mars có làm hại gì đến cô đâu!
- Nhưng anh có biết anh đang yêu tên đó dù tên đó là con trai không? Em cũng chỉ vì yêu anh, muốn anh rời khỏi Mars mới làm vậy thôi!
- Yêu tôi thì có quyền làm hại người tôi yêu sao? Ai cho các cô cái quyền đó. Tôi quá u mê mới coi cô như em gái, mới thương yêu bảo vệ cô. Tôi cứ nghĩ tôi hiểu rõ, biết rõ cô nên mới lên tiếng bảo vệ cô trước Mars nhưng tôi đã sai rồi. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa. Từ nay chúng ta chẳng còn quan hệ gì nữa._Dứt lời hắn quay lưng chạy đi. Hắn lôi điện thoại ra gọi cho nó nhưng gọi hoài mà không được. Rồi hắn lại gọi cho Layla
- [Alo">
- Mars có ở chỗ cậu không?
- [Không. Bọn tớ cũng không liên lạc được với nó. Cậu sang nhà anh Jame đi. Bọn tớ đang ở đấy">
- Ừ_Hắn cấp tốc chạy sang nhà Jame. Cả bọn đã tụ tập đông đủ ở đây chỉ thiếu nó và Laysi thôi!
- Mars đã đi đâu vậy chứ?_Jame lo lắng đan tay vào nhau. Hắn cũng chẳng khá hơn. Hắn thả người xuống ghế rồi liếc nhìn tất cả mọi người. Giọng trầm buồn của hắn vang lên
- Sao không cho tớ biết Mars là con gái? Sao lại giấu tớ chuyện Mars là Lallie?
Cả bọn ngạc nhiên nhìn hắn
- Sao…sao cậu lại biết chuyện đó?_Layla hỏi trong sự kinh ngạc
- Tớ nghe được cuộc nói chuyện của Sasa và Lala
- Làm sao hai nhỏ đó biết được? Sao mọi chuyện lại trở nên rối rắm vậy nè trời!_Alan ôm đầu than vãn
- Nói lí do đi_hiện hắn đang tức giận lắm. Cả bọn ai cũng biết chỉ có hắn không biết thôi
- Lallie, nó đang sống trong nguy hiểm. Người mà nó đang gọi là ông chính là kẻ đã hại chết ba mẹ nó_Layla buồn buồn nói
- Con bé biết chuyện đó sao?_Jame ngạc nhiên hỏi. Anh cứ nghĩ nó được ông già đó nhận nuôi chứ không nghĩ đến chuyện nó biết rõ ông già đó là kẻ đã giết ba mẹ nó. Vậy nó vào sống nhà lão ta là có mục đích sao?
- Biết chứ! Nó cũng là một nạn nhân trong vụ tai nạn đó mà và vào cái ngày tai nạn xảy ra, nó đã nhìn thấy lão ta-kẻ không khác gì loài cầm thú đó
- Nói vậy Lallie sống ở đó chỉ để trả thù thôi sao?_Sally lanh trí hỏi tiếp
- Vâng. Bọn em không hề hay biết chuyện đó mãi đến khi gặp chị Lallie vào ngày đầu chị ấy nhập học._Rin tiếp lời
- Nhưng sao Lallie lại giả trai?
- Chuyện này em không rõ lắm. Nghe nói ông già đó có một đứa cháu trai có khuôn mặt giống nó. Hình như là anh của Laysi đấy
- Thì ra là vậy!_Alan gật gù
- Vậy mà mình đã không dám thổ lộ với cô ấy vì nghĩ cô ấy là con trai_Hắn trầm tư suy nghĩ. Hắn đã từng mong ước nó là con gái và bây giờ nó đã là con gái thật rồi. Nhưng biết làm sao đây? Nó đang rất giận hắn mà!
- Không liên lạc được với hai người đó, không biết họ có sao không nữa!
- Chúng ta không nên ngồi đây chờ đợi nữa. Hãy đi tìm họ thôi!_Nói rồi hắn đứng lên và đi tìm nó. Cả bọn chạy khắp nơi để tìm nó nhưng cũng chỉ phí công vô ích. Nó đã biến mất không một dấu vết luôn.
Lallie trở lại
Sáng hôm sau bọn hắn uể oải đến trường. Hôm nay nó có đi học không? Cả bọn cứ chờ, chờ nhưng chờ mãi mà nó vẫn chưa đến lớp. Cuối cùng tiết học đầu tiên cũng bắt đầu. Nó vẫn chưa đến lớp. Cả bọn cứ lo lắng mãi không nguôi. Rồi hai tiết học cũng trôi qua, tiết học vừa kết thúc thì Rin đã phóng qua lớp nó. Hôm nay Laysi lại không đi học, cậu nhóc lo lắm. Vừa hết tiết cậu nhóc đã phóng sang để gặp nó nhưng lại không gặp được. Cả bọn cứ ở đó mà thở dài than ngắn. Nhỏ Sasa thì nhìn bọn hắn rồi nở một nụ cười ngạo nghễ. Nụ cười đó có ý gì đây?
- Cô cười cái gì?_Sally lườm ả
- Mặc tôi, có liên quan gì đến kinh tế nhà cô à?
- Hay cô biết Mars đang ở đâu?
- Mars? hay nhỉ? Sao không gọi là Lallie đi
- Cô…_Sally đang định xông tớ mà tát nhỏ may sao đã có Jame ngăn lại. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Nhỏ Sasa đứng dậy rồi nói lớn
- Tôi có chuyện muốn nói với mọi người đây. Thú vị lắm đấy_Nhỏ nhìn bọn hắn rồi lại cười. Cả lớp bắt đầu nhao nhao lên. Chuyện gì mà thú vị nhỉ?_Mọi người trật tự đi. Mọi người có biết Mars là con gái không?
- Sao?
- Có chuyện đó sao?
- Sao cậu ấy lại giả trai?
- Khó tin quá!
…
Hàng vạn lời bàn tán vang lên. Bọn hắn tức giận đứng bật dậy. Layla không kiềm chế nổi nữa. Nhỏ định cho con nhỏ đó một trận thì phải khựng lại vì cánh cửa bị đạp bay ra. Cả lớp đều hướng mắt ra cửa và nhìn con người đang bước vào. Một cô gái rất xinh đẹp với mái tóc đen xõa dài đến ngang lưng. Cô mặc một chiếc áo pull màu trắng và một quần Jean màu đen. Bên hông còn có một móc xích nhỏ để trang trí nữa. Khoác ngoài là một chiếc áo da màu đen. Đôi giày thể thao màu đen làm cô càng trở nên phong cách hơn. Vừa nhìn thấy cô gái đó, Jame đã chạy lại
- Lallie em không sao chứ? Em đã đi đâu?_Lallie? Cái tên đó lọt đến tai hắn. Hắn chết sững ngắm nhìn nó, hắn không ngờ nó trong hình dạng con gái lại đẹp đến vậy. Hắn không thể thấy hình ảnh Mars qua nó.
- Em không sao! Em có chuyện cần làm, 2 né qua bên đi!_Nó đẩy Jame sang một bên rồi tiến về phía nhỏ Sasa
- Ai đây ta? Chẳng phải là Mars của chúng ta hay sao? Sao không đóng vai hotboy nữa đi?_Nhỏ Sasa cười cợt nó. Cả lớp lại xào xáo lên. Ngay lập tức một cái tát được nó giáng xuống khuôn mặt mấy lớp phấn của nhỏ. Con nhỏ đó ngã ngay ra đất. Trên miệng còn vương lại vệt máu dài. Cả lớp thì hoảng lên. Bọn con gái thì ôm lấy nhau mà hét. Còn đám con trai thì thích thú xem trò đánh nhau của hai hotgirl. Một số khác thấy không ổn liền chạy đến phòng hiệu trưởng thông báo. Hắn và Alan thì thấy lạnh cả người vì lần đầu tiên thấy nó nổi giận như vậy.
- Laysi đang ở đâu? Nói mau!_Nó quát lên
- Chị, Laysi mất tích rồi sao?_Rin nghe nó hỏi thì càng lo hơn. Đến nó còn không biết Laysi đang ở đâu thì có chuyện lớn rồi. Nó không trả lời Rin mà cứ đăm đăm vào con nhỏ đó. Con nhỏ đó đứng dậy, quệt đi vết máu trên miệng rồi lại trừng mắt nhìn nó
- Em mày đi đâu sao lại hỏi tao?
- Thật sự mày không biết hay mày không nói? Đến chuyện tao là con gái, mày cũng nói với ông mày thì không có lí nào mày không biết Laysi đang ở đâu
- Ý mày là sao?
- Đừng che giấu làm gì nữa. Chuyện mày là cháu của ông già đó tao đã biết rồi. Laysi không phải là cháu ruột của lão, cả Mars cũng thế. Cùng một cách thức đã làm với gia đình tao, ông mày đã lấy đi gia đình của Laysi. Chuyện này lẽ nào mày không biết. Ngay cả việc ba mẹ mày qua đời cũng vì ông mày đấy. Vì ông ta gây thù chuốc oán nhiều quá nên con ông ta phải lãnh hậu quả thôi_Nó nhếch môi tỏ vẻ khinh bỉ
- Mày…mày đang bịa cái gì đấy. Đúng! Đó là ông tao thì đã sao? Ông tao luôn làm việc quang minh chính đại mà.
- Quang minh chính đại? Thật không biết xấu hổ. Tao hỏi một lần nữa. Ông mày đã đem Laysi đi đâu?_Nó gằng từng chữ
- Tao không biết!_Nhỏ đó vẫn cứng đầu nói không biết. Nó không còn đủ kiên nhẫn để dây dưa với nhỏ nữa rồi. Nó dùng đôi tay của mình bóp lấy cổ nhỏ Sasa rồi tát liên tục vào mặt nhỏ. Hai má nhỏ bây giờ sưng lên trông ghê lắm. Con nhỏ đó tưởng chừng như sắp ngất đi thì ông hiệu trưởng đến, theo sau còn một vài giáo viên nữa
- Em là ai? Sao lại vào đây hành hung học sinh trường tôi. Tôi sẽ kiện em ra tòa._Ông ta cứ tưởng làm vậy thì nó sẽ sợ rồi bỏ đi nhưng không. Nó buông con nhỏ đó ra rồi quay sang nhìn ông hiệu trưởng cùng các giáo viên
- Kiện tôi? Thích thì ông cứ kiện đi. Nhưng tôi nói cho mấy người biết tốt nhất hãy làm như không biết, không thấy gì đi. Đừng có xen vào chuyện của tôi. Coi chừng ngày mai cả gia đình các người sẽ ra đường lót báo mà ngủ đấy. Biến ngay cho tôi!_Ông hiệu trưởng run bần bật rồi vội chạy đi. Nhìn cũng biết nó là người có thế lực rồi. Ông ta nào dám động vào nó chứ. Nó quay lại với con nhỏ Sasa đang nằm sài lai trên sàn kia
- Một kẻ như cô không nên sống nữa thì hơn!_ Nó rút con dao từ trong túi áo ra rồi tiến về phía nhỏ Sasa. Vừa nhìn thấy con dao, hắn và Jame đồng thanh hét lên
- Đừng!_Nó quắt ánh mắt sang hắn và Jame rồi lại đi về phía nhỏ đó. Kề con dao vào cổ con nhỏ đó, nó nhếch môi cười. Cả lớp bắt đầu la hét không thôi
- Đi xuống gặp ba mẹ mày đi. Rồi sẽ đến lượt ông mày nhanh thôi!
- Mày nghĩ giết tao thì con nhỏ Laysi đó sẽ quay về sao?
- Tao không biết nhưng mày đáng chết! Vĩnh biệt nhé!_Ngay cái lúc nó định ra tay thì điện thoại nó vang lên. Nó có tin nhắn. Nó mở hộp thư ra xem. Vừa nhìn thấy cái tin nhắn đó, mặt nó đanh lại. Sự chết chóc in rõ trên mặt nó.
- Gì vậy?_Layla và Sally tò mò đến xem. Hai cô nàng lập tức tái xanh mặt. Trong hình là Laysi. Cô nhóc đang bị trói, trên người còn rướm máu nữa.
- Laysi…Laysi sao thế này?_Sally hốt hoảng la lên. Rin, Jame và bọn hắn lập tức bay lại dựt lấy cái điện thoại của nó. 4 người cũng sa sầm mặt mày. Rin là người hoảng nhất. Cũng đúng thôi, người yêu cậu đang bị trói còn bị thương như vậy mà.
- Chị à, Laysi cô ấy…_Vừa lúc đó điện thoại của nó đang ở trên tay Rin vang lên. Là ông già đó. Nó lập tức nghe máy
- Đến bây giờ mới gọi lại sao?
- [Thế nào, cảm giác của mày khi thấy bức hình đó là gì?">
- Ông dám động vào em gái tôi. Vậy thì để xem ông sẽ bị mất cái gì nhé!
- [Ý mày là sao?">
- Một mạng đổi một mạng, một vết thương đổi một vết thương. Hãy chống mắt lên mà xem cháu gái ông sẽ ra sao
- [Cháu gái? Mày đang nói đến ai thế?">
- Phạm Thiên Hương thật sự!
- [Mày…">
- Không chỉ có mình ông cao tay đâu. Tôi đã sống bên cạnh ông suốt 6 năm trời đấy thôi! Những chuyện ông làm tôi đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Ông thật sự quá tầm thường
- [Mày…mày đã làm gì cháu gái tao?">
- Cũng chỉ là vài vết thương ngoài da thôi! Cũng nhờ tin nhắn của ông mà bây giờ con nhỏ đó vẫn còn tồn tại trên đời này nhưng không ai có thể nói trước chuyện của những phút tiếp theo
- [Mày…Chúng ta gặp nhau đi. Trao đổi được chứ?">
- Ông thích trò chơi trao đổi? Được tôi sẽ chiều.
- [Gặp nhau tại XXX lúc 7h tối nay. Mày chỉ được đi một mình thôi! Nếu không tao sẽ giết con nhỏ này đấy!">
- Ông chưa thể giết Laysi được đâu. Nếu ông làm thế số tài sản con bé nắm trong tay sẽ trao cho hội từ thiện mất thôi. Ông đâu có rộng lượng đến thế. Và nếu ông giết con bé thì cháu gái ông sẽ đi cùng con bé để có bạn vui vầy đấy!
- [Mày…">
-Mà đi một mình cũng được. Tôi cũng chẳng muốn có thêm ai khác tham gia chuyện này. Nhưng ông cũng phải đến một mình. Cẩn thận cái mạng của cháu ông đấy!
- [Tút…tút…tút">
- Thật bất lịch sự_Nó tắt máy rồi quay sang nhỏ Sasa_Mày cũng sống lâu thật nhưng không được bao lâu nữa đâu
- Chúng ta sẽ trao đổi sao chị?_Rin sốt sắng hỏi, cậu bây giờ cứ như ngồi trên đống lửa vậy.
- Bĩnh tĩnh đi, con bé không sao đâu!_Nó nhíu mày
- Lão già đó hẹn gặp em sao? Ở đâu?_Hắn hỏi. Nó lạnh lùng liếc nhìn hắn rồi ngồi xuống.
- Không cần biết! Tôi sẽ đến đó một mình
- Như vậy nguy hiểm lắm! Em đừng có bướng nữa Lallie_Jame lay vai nó
- Em không thay đổi quyết định đâu. Người nào đến đó sẽ trở thành kẻ thù của tôi. Lúc đó thì lo chuẩn bị mộ phần cho mình đi_Nó lạnh lùng buông một câu rồi lôi nhỏ Sasa đang đuối sức dưới đất kia bỏ đi
- Con nhỏ đó thật quá đáng!_Layla nản lòng nằm dài xuống bàn.
- Chúng ta để Lallie đi như vậy sao?_Alan hỏi.
- Biết làm sao được. Con nhỏ đó đã nói thì sẽ làm đấy.
- Nhưng chúng ta cũng không thể để cô ấy đi vào chỗ chết như vậy được. Rin và Alan, hai người hãy tìm hiểu nơi gặp mặt của họ đi. Tớ sẽ đi tập họp mọi người trong bang_Hắn đứng bật dậy
- Ý em là chúng ta sẽ làm trái ý Lallie sao?_Sally hỏi
- Em thà làm kẻ thù của cô ấy, thà chết trong tay cô ấy còn hơn để cô ấy đi nộp mạng như vậy
- Ừ
Và bọn hắn bắt tay vào công việc điều tra. Công việc điều tra của bọn hắn gặp rất nhiều khó khăn. Bọn hắn không biết bắt đầu từ đâu cả. Không một tí tin tức. 7h tối cũng đã đến. Bọn hắn vẫn chưa thu thập được thông tin gì.
- Vẫn chưa tìm ra nơi hẹn gặp sao?_Jame đứng ngồi không yên quay sang hỏi Rin
- Em đã cử người theo dõi lão đó rồi. Sẽ sớm có kết quả thôi!
Và rồi điện thoại Rin cũng vang lên
- Có kết quả gì không?_Rin vội bắt máy
- [Cả hai đang ở trong một nhà kho tại XXX">
- Làm tốt lắm! Cứ theo dõi đi. Bọn anh sẽ đến ngay
- [Vâng">
- Sao rồi?_Hắn hỏi
- Ở một nhà kho tại XXX. Cả hai đều đã đến.
- Từ đây đến đó phải mất hơn 30’ đi xe chứ không ít_Sally tính toán. Nhỏ sợ đến khi bọn hắn đến thì nó và Laysi đã gặp chuyện rồi
- Dù thế nào chúng ta cũng phải đến. Chỉ cầu mong Lallie cầm cự được thôi!_Hắn nói rồi quơ lấy chìa khóa xe trên bàn chạy đi. Mấy người kia cũng đuổi theo hắn
Hôm nay là chủ nhật. Hắn mệt mỏi nằm ở nhà. Hắn lại suy nghĩ về chuyện của nó rồi hắn lại đau lòng. Hắn không ngờ nó lại là người như vậy. Chỉ vì hắn mắng nó mà nó đâm ra hại Sasa. Hắn rất thất vọng về nó. Đang nằm trằn trọc trên giường thì mẹ hắn gọi
- Ailen, giúp mẹ mang bánh sang cho Sasa đi._Haizz, hắn lại phải gặp Sasa rồi. Cứ nhìn thấy mặt hắn thì nhỏ cứ bám lấy mà than khóc thôi. Bất đắc dĩ hắn bước xuống nhà rồi mang bánh sang cho con nhỏ đó. Con nhỏ đó ở bên cạnh nhà hắn. Ba mẹ nhỏ qua đời cách đây hai năm rồi. Sau khi ba mẹ qua đời thì con nhỏ đó sang Anh sống với cô chú và bây giờ quay về và sống một mình. Hắn thương nhỏ lắm, hắn luôn coi nhỏ như một đứa em gái. Ba mẹ nhỏ mất để nhỏ một mình nên nhỏ càng đáng thương hơn. Tình cảm của hắn dành cho con nhỏ đó cũng giống như tình cảm của nó giành cho Laysi vậy. Hắn lửng thửng mang bánh sang cho nhỏ Sasa. Hắn tính bấm chuông nhưng vì thấy cửa mở nên hắn vào luôn. Và cũng nhờ vậy mà hắn đã nghe được một chuyện động trời. Nhỏ Sasa không phải ở một mình, còn có nhỏ Lala nữa
- Sasa, cậu làm chuyện nguy hiểm quá đấy! Lỡ như Ailen không kịp kéo cậu vào thì chiếc xe đó đã cán phải cậu rồi. Có nhất thiết phải làm đến mức đó không?_Nhỏ Lala chau mày hỏi nhỏ Sasa
- Chỉ có làm thế anh Ailen mới tin là thật. Chỉ có như thế anh ấy mới buông bỏ con nhỏ Lallie đó
- Nhưng Ailen đâu có biết Mars là con gái. Chẳng lẽ anh ấy lại đem lòng yêu một đứa con trai?
- Cậu không nhận thấy tình cảm của anh ấy đang hướng về phía con nhỏ Lallie đó sao? Tớ còn sợ màn kịch đó không thành công ấy chứ!_Nhỏ Sasa vừa dứt lời thì một tiếng “Bịch” vang lên. Chiếc bánh trên tay hắn đã đáp đất. Nghe âm thanh lạ, hai con nhỏ đó liền hướng mắt ra cửa và ngay lập tức mặt hai nhỏ tái xanh đi
- Anh…Anh Ailen!_Nhỏ Sasa lắp bắp gọi tên hắn
- Hai người mới nói chuyện gì hả?_Hắn hỏi trong vô thức. Hắn vẫn chưa tiếp thu được mọi chuyện
- Bọn em có nói gì đâu!_Nhỏ Lala cười gượng. Mặt thì lấm tấm toàn mồ hôi
- Cô còn tính lừa tôi chuyện gì nữa hả?_Hắn tức giận quát lên._Tất cả đều do hai người sắp đặt phải không?
- Anh…anh làm em sợ đấy!_Nhỏ Sasa khúm núm
- Chuyện cô sắp bị xe cán là do cô bày ra đúng không? Sao cô lại làm vậy chứ? Mars có làm hại gì đến cô đâu!
- Nhưng anh có biết anh đang yêu tên đó dù tên đó là con trai không? Em cũng chỉ vì yêu anh, muốn anh rời khỏi Mars mới làm vậy thôi!
- Yêu tôi thì có quyền làm hại người tôi yêu sao? Ai cho các cô cái quyền đó. Tôi quá u mê mới coi cô như em gái, mới thương yêu bảo vệ cô. Tôi cứ nghĩ tôi hiểu rõ, biết rõ cô nên mới lên tiếng bảo vệ cô trước Mars nhưng tôi đã sai rồi. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa. Từ nay chúng ta chẳng còn quan hệ gì nữa._Dứt lời hắn quay lưng chạy đi. Hắn lôi điện thoại ra gọi cho nó nhưng gọi hoài mà không được. Rồi hắn lại gọi cho Layla
- [Alo">
- Mars có ở chỗ cậu không?
- [Không. Bọn tớ cũng không liên lạc được với nó. Cậu sang nhà anh Jame đi. Bọn tớ đang ở đấy">
- Ừ_Hắn cấp tốc chạy sang nhà Jame. Cả bọn đã tụ tập đông đủ ở đây chỉ thiếu nó và Laysi thôi!
- Mars đã đi đâu vậy chứ?_Jame lo lắng đan tay vào nhau. Hắn cũng chẳng khá hơn. Hắn thả người xuống ghế rồi liếc nhìn tất cả mọi người. Giọng trầm buồn của hắn vang lên
- Sao không cho tớ biết Mars là con gái? Sao lại giấu tớ chuyện Mars là Lallie?
Cả bọn ngạc nhiên nhìn hắn
- Sao…sao cậu lại biết chuyện đó?_Layla hỏi trong sự kinh ngạc
- Tớ nghe được cuộc nói chuyện của Sasa và Lala
- Làm sao hai nhỏ đó biết được? Sao mọi chuyện lại trở nên rối rắm vậy nè trời!_Alan ôm đầu than vãn
- Nói lí do đi_hiện hắn đang tức giận lắm. Cả bọn ai cũng biết chỉ có hắn không biết thôi
- Lallie, nó đang sống trong nguy hiểm. Người mà nó đang gọi là ông chính là kẻ đã hại chết ba mẹ nó_Layla buồn buồn nói
- Con bé biết chuyện đó sao?_Jame ngạc nhiên hỏi. Anh cứ nghĩ nó được ông già đó nhận nuôi chứ không nghĩ đến chuyện nó biết rõ ông già đó là kẻ đã giết ba mẹ nó. Vậy nó vào sống nhà lão ta là có mục đích sao?
- Biết chứ! Nó cũng là một nạn nhân trong vụ tai nạn đó mà và vào cái ngày tai nạn xảy ra, nó đã nhìn thấy lão ta-kẻ không khác gì loài cầm thú đó
- Nói vậy Lallie sống ở đó chỉ để trả thù thôi sao?_Sally lanh trí hỏi tiếp
- Vâng. Bọn em không hề hay biết chuyện đó mãi đến khi gặp chị Lallie vào ngày đầu chị ấy nhập học._Rin tiếp lời
- Nhưng sao Lallie lại giả trai?
- Chuyện này em không rõ lắm. Nghe nói ông già đó có một đứa cháu trai có khuôn mặt giống nó. Hình như là anh của Laysi đấy
- Thì ra là vậy!_Alan gật gù
- Vậy mà mình đã không dám thổ lộ với cô ấy vì nghĩ cô ấy là con trai_Hắn trầm tư suy nghĩ. Hắn đã từng mong ước nó là con gái và bây giờ nó đã là con gái thật rồi. Nhưng biết làm sao đây? Nó đang rất giận hắn mà!
- Không liên lạc được với hai người đó, không biết họ có sao không nữa!
- Chúng ta không nên ngồi đây chờ đợi nữa. Hãy đi tìm họ thôi!_Nói rồi hắn đứng lên và đi tìm nó. Cả bọn chạy khắp nơi để tìm nó nhưng cũng chỉ phí công vô ích. Nó đã biến mất không một dấu vết luôn.
Lallie trở lại
Sáng hôm sau bọn hắn uể oải đến trường. Hôm nay nó có đi học không? Cả bọn cứ chờ, chờ nhưng chờ mãi mà nó vẫn chưa đến lớp. Cuối cùng tiết học đầu tiên cũng bắt đầu. Nó vẫn chưa đến lớp. Cả bọn cứ lo lắng mãi không nguôi. Rồi hai tiết học cũng trôi qua, tiết học vừa kết thúc thì Rin đã phóng qua lớp nó. Hôm nay Laysi lại không đi học, cậu nhóc lo lắm. Vừa hết tiết cậu nhóc đã phóng sang để gặp nó nhưng lại không gặp được. Cả bọn cứ ở đó mà thở dài than ngắn. Nhỏ Sasa thì nhìn bọn hắn rồi nở một nụ cười ngạo nghễ. Nụ cười đó có ý gì đây?
- Cô cười cái gì?_Sally lườm ả
- Mặc tôi, có liên quan gì đến kinh tế nhà cô à?
- Hay cô biết Mars đang ở đâu?
- Mars? hay nhỉ? Sao không gọi là Lallie đi
- Cô…_Sally đang định xông tớ mà tát nhỏ may sao đã có Jame ngăn lại. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Nhỏ Sasa đứng dậy rồi nói lớn
- Tôi có chuyện muốn nói với mọi người đây. Thú vị lắm đấy_Nhỏ nhìn bọn hắn rồi lại cười. Cả lớp bắt đầu nhao nhao lên. Chuyện gì mà thú vị nhỉ?_Mọi người trật tự đi. Mọi người có biết Mars là con gái không?
- Sao?
- Có chuyện đó sao?
- Sao cậu ấy lại giả trai?
- Khó tin quá!
…
Hàng vạn lời bàn tán vang lên. Bọn hắn tức giận đứng bật dậy. Layla không kiềm chế nổi nữa. Nhỏ định cho con nhỏ đó một trận thì phải khựng lại vì cánh cửa bị đạp bay ra. Cả lớp đều hướng mắt ra cửa và nhìn con người đang bước vào. Một cô gái rất xinh đẹp với mái tóc đen xõa dài đến ngang lưng. Cô mặc một chiếc áo pull màu trắng và một quần Jean màu đen. Bên hông còn có một móc xích nhỏ để trang trí nữa. Khoác ngoài là một chiếc áo da màu đen. Đôi giày thể thao màu đen làm cô càng trở nên phong cách hơn. Vừa nhìn thấy cô gái đó, Jame đã chạy lại
- Lallie em không sao chứ? Em đã đi đâu?_Lallie? Cái tên đó lọt đến tai hắn. Hắn chết sững ngắm nhìn nó, hắn không ngờ nó trong hình dạng con gái lại đẹp đến vậy. Hắn không thể thấy hình ảnh Mars qua nó.
- Em không sao! Em có chuyện cần làm, 2 né qua bên đi!_Nó đẩy Jame sang một bên rồi tiến về phía nhỏ Sasa
- Ai đây ta? Chẳng phải là Mars của chúng ta hay sao? Sao không đóng vai hotboy nữa đi?_Nhỏ Sasa cười cợt nó. Cả lớp lại xào xáo lên. Ngay lập tức một cái tát được nó giáng xuống khuôn mặt mấy lớp phấn của nhỏ. Con nhỏ đó ngã ngay ra đất. Trên miệng còn vương lại vệt máu dài. Cả lớp thì hoảng lên. Bọn con gái thì ôm lấy nhau mà hét. Còn đám con trai thì thích thú xem trò đánh nhau của hai hotgirl. Một số khác thấy không ổn liền chạy đến phòng hiệu trưởng thông báo. Hắn và Alan thì thấy lạnh cả người vì lần đầu tiên thấy nó nổi giận như vậy.
- Laysi đang ở đâu? Nói mau!_Nó quát lên
- Chị, Laysi mất tích rồi sao?_Rin nghe nó hỏi thì càng lo hơn. Đến nó còn không biết Laysi đang ở đâu thì có chuyện lớn rồi. Nó không trả lời Rin mà cứ đăm đăm vào con nhỏ đó. Con nhỏ đó đứng dậy, quệt đi vết máu trên miệng rồi lại trừng mắt nhìn nó
- Em mày đi đâu sao lại hỏi tao?
- Thật sự mày không biết hay mày không nói? Đến chuyện tao là con gái, mày cũng nói với ông mày thì không có lí nào mày không biết Laysi đang ở đâu
- Ý mày là sao?
- Đừng che giấu làm gì nữa. Chuyện mày là cháu của ông già đó tao đã biết rồi. Laysi không phải là cháu ruột của lão, cả Mars cũng thế. Cùng một cách thức đã làm với gia đình tao, ông mày đã lấy đi gia đình của Laysi. Chuyện này lẽ nào mày không biết. Ngay cả việc ba mẹ mày qua đời cũng vì ông mày đấy. Vì ông ta gây thù chuốc oán nhiều quá nên con ông ta phải lãnh hậu quả thôi_Nó nhếch môi tỏ vẻ khinh bỉ
- Mày…mày đang bịa cái gì đấy. Đúng! Đó là ông tao thì đã sao? Ông tao luôn làm việc quang minh chính đại mà.
- Quang minh chính đại? Thật không biết xấu hổ. Tao hỏi một lần nữa. Ông mày đã đem Laysi đi đâu?_Nó gằng từng chữ
- Tao không biết!_Nhỏ đó vẫn cứng đầu nói không biết. Nó không còn đủ kiên nhẫn để dây dưa với nhỏ nữa rồi. Nó dùng đôi tay của mình bóp lấy cổ nhỏ Sasa rồi tát liên tục vào mặt nhỏ. Hai má nhỏ bây giờ sưng lên trông ghê lắm. Con nhỏ đó tưởng chừng như sắp ngất đi thì ông hiệu trưởng đến, theo sau còn một vài giáo viên nữa
- Em là ai? Sao lại vào đây hành hung học sinh trường tôi. Tôi sẽ kiện em ra tòa._Ông ta cứ tưởng làm vậy thì nó sẽ sợ rồi bỏ đi nhưng không. Nó buông con nhỏ đó ra rồi quay sang nhìn ông hiệu trưởng cùng các giáo viên
- Kiện tôi? Thích thì ông cứ kiện đi. Nhưng tôi nói cho mấy người biết tốt nhất hãy làm như không biết, không thấy gì đi. Đừng có xen vào chuyện của tôi. Coi chừng ngày mai cả gia đình các người sẽ ra đường lót báo mà ngủ đấy. Biến ngay cho tôi!_Ông hiệu trưởng run bần bật rồi vội chạy đi. Nhìn cũng biết nó là người có thế lực rồi. Ông ta nào dám động vào nó chứ. Nó quay lại với con nhỏ Sasa đang nằm sài lai trên sàn kia
- Một kẻ như cô không nên sống nữa thì hơn!_ Nó rút con dao từ trong túi áo ra rồi tiến về phía nhỏ Sasa. Vừa nhìn thấy con dao, hắn và Jame đồng thanh hét lên
- Đừng!_Nó quắt ánh mắt sang hắn và Jame rồi lại đi về phía nhỏ đó. Kề con dao vào cổ con nhỏ đó, nó nhếch môi cười. Cả lớp bắt đầu la hét không thôi
- Đi xuống gặp ba mẹ mày đi. Rồi sẽ đến lượt ông mày nhanh thôi!
- Mày nghĩ giết tao thì con nhỏ Laysi đó sẽ quay về sao?
- Tao không biết nhưng mày đáng chết! Vĩnh biệt nhé!_Ngay cái lúc nó định ra tay thì điện thoại nó vang lên. Nó có tin nhắn. Nó mở hộp thư ra xem. Vừa nhìn thấy cái tin nhắn đó, mặt nó đanh lại. Sự chết chóc in rõ trên mặt nó.
- Gì vậy?_Layla và Sally tò mò đến xem. Hai cô nàng lập tức tái xanh mặt. Trong hình là Laysi. Cô nhóc đang bị trói, trên người còn rướm máu nữa.
- Laysi…Laysi sao thế này?_Sally hốt hoảng la lên. Rin, Jame và bọn hắn lập tức bay lại dựt lấy cái điện thoại của nó. 4 người cũng sa sầm mặt mày. Rin là người hoảng nhất. Cũng đúng thôi, người yêu cậu đang bị trói còn bị thương như vậy mà.
- Chị à, Laysi cô ấy…_Vừa lúc đó điện thoại của nó đang ở trên tay Rin vang lên. Là ông già đó. Nó lập tức nghe máy
- Đến bây giờ mới gọi lại sao?
- [Thế nào, cảm giác của mày khi thấy bức hình đó là gì?">
- Ông dám động vào em gái tôi. Vậy thì để xem ông sẽ bị mất cái gì nhé!
- [Ý mày là sao?">
- Một mạng đổi một mạng, một vết thương đổi một vết thương. Hãy chống mắt lên mà xem cháu gái ông sẽ ra sao
- [Cháu gái? Mày đang nói đến ai thế?">
- Phạm Thiên Hương thật sự!
- [Mày…">
- Không chỉ có mình ông cao tay đâu. Tôi đã sống bên cạnh ông suốt 6 năm trời đấy thôi! Những chuyện ông làm tôi đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Ông thật sự quá tầm thường
- [Mày…mày đã làm gì cháu gái tao?">
- Cũng chỉ là vài vết thương ngoài da thôi! Cũng nhờ tin nhắn của ông mà bây giờ con nhỏ đó vẫn còn tồn tại trên đời này nhưng không ai có thể nói trước chuyện của những phút tiếp theo
- [Mày…Chúng ta gặp nhau đi. Trao đổi được chứ?">
- Ông thích trò chơi trao đổi? Được tôi sẽ chiều.
- [Gặp nhau tại XXX lúc 7h tối nay. Mày chỉ được đi một mình thôi! Nếu không tao sẽ giết con nhỏ này đấy!">
- Ông chưa thể giết Laysi được đâu. Nếu ông làm thế số tài sản con bé nắm trong tay sẽ trao cho hội từ thiện mất thôi. Ông đâu có rộng lượng đến thế. Và nếu ông giết con bé thì cháu gái ông sẽ đi cùng con bé để có bạn vui vầy đấy!
- [Mày…">
-Mà đi một mình cũng được. Tôi cũng chẳng muốn có thêm ai khác tham gia chuyện này. Nhưng ông cũng phải đến một mình. Cẩn thận cái mạng của cháu ông đấy!
- [Tút…tút…tút">
- Thật bất lịch sự_Nó tắt máy rồi quay sang nhỏ Sasa_Mày cũng sống lâu thật nhưng không được bao lâu nữa đâu
- Chúng ta sẽ trao đổi sao chị?_Rin sốt sắng hỏi, cậu bây giờ cứ như ngồi trên đống lửa vậy.
- Bĩnh tĩnh đi, con bé không sao đâu!_Nó nhíu mày
- Lão già đó hẹn gặp em sao? Ở đâu?_Hắn hỏi. Nó lạnh lùng liếc nhìn hắn rồi ngồi xuống.
- Không cần biết! Tôi sẽ đến đó một mình
- Như vậy nguy hiểm lắm! Em đừng có bướng nữa Lallie_Jame lay vai nó
- Em không thay đổi quyết định đâu. Người nào đến đó sẽ trở thành kẻ thù của tôi. Lúc đó thì lo chuẩn bị mộ phần cho mình đi_Nó lạnh lùng buông một câu rồi lôi nhỏ Sasa đang đuối sức dưới đất kia bỏ đi
- Con nhỏ đó thật quá đáng!_Layla nản lòng nằm dài xuống bàn.
- Chúng ta để Lallie đi như vậy sao?_Alan hỏi.
- Biết làm sao được. Con nhỏ đó đã nói thì sẽ làm đấy.
- Nhưng chúng ta cũng không thể để cô ấy đi vào chỗ chết như vậy được. Rin và Alan, hai người hãy tìm hiểu nơi gặp mặt của họ đi. Tớ sẽ đi tập họp mọi người trong bang_Hắn đứng bật dậy
- Ý em là chúng ta sẽ làm trái ý Lallie sao?_Sally hỏi
- Em thà làm kẻ thù của cô ấy, thà chết trong tay cô ấy còn hơn để cô ấy đi nộp mạng như vậy
- Ừ
Và bọn hắn bắt tay vào công việc điều tra. Công việc điều tra của bọn hắn gặp rất nhiều khó khăn. Bọn hắn không biết bắt đầu từ đâu cả. Không một tí tin tức. 7h tối cũng đã đến. Bọn hắn vẫn chưa thu thập được thông tin gì.
- Vẫn chưa tìm ra nơi hẹn gặp sao?_Jame đứng ngồi không yên quay sang hỏi Rin
- Em đã cử người theo dõi lão đó rồi. Sẽ sớm có kết quả thôi!
Và rồi điện thoại Rin cũng vang lên
- Có kết quả gì không?_Rin vội bắt máy
- [Cả hai đang ở trong một nhà kho tại XXX">
- Làm tốt lắm! Cứ theo dõi đi. Bọn anh sẽ đến ngay
- [Vâng">
- Sao rồi?_Hắn hỏi
- Ở một nhà kho tại XXX. Cả hai đều đã đến.
- Từ đây đến đó phải mất hơn 30’ đi xe chứ không ít_Sally tính toán. Nhỏ sợ đến khi bọn hắn đến thì nó và Laysi đã gặp chuyện rồi
- Dù thế nào chúng ta cũng phải đến. Chỉ cầu mong Lallie cầm cự được thôi!_Hắn nói rồi quơ lấy chìa khóa xe trên bàn chạy đi. Mấy người kia cũng đuổi theo hắn