Bímậtcủacuộcsống...
Bí mật của cuộc sống...
SinhThanh.XtGem.Com
Smile...Cười là sẽ ko có nước mắt.Cười để người ta thấy bạn đang vui.Cười là thể hiện tâm trạng bạn đang tràn đầy nghị lực.Nhưg đôi khi cười là để che đậy đi nổi niềm của mình,che đi nổi đau mà nó đang chịu.Tại sao nó bùn nó lại ko khóc,mà lại cười như thế.Câu trả lời là vì nó mún giữ lời hứa.Từng ngày trôi qua đối vs nó như thế nào,đau...bùn....vui...hạnh phúc....mỗi ngày một cảm giác...cảm xúc cứ tren lẫn nhau...làm cho đầu óc nó phải suy nghĩ một cách mệt mỏi...Cuộc sống đã thay đổi chỉ trog 1 ngày thôi sao,con người có thể thay đổi chỉ trong tích tách thôi à.Người thay đổi,nó thì đau,người vui nó vui,người bùn nó cũng bùn...Đơn giản vì nó ko thể thiếu đi tất cả những người quan trọng của nó.Chỉ một phút chốc,mà cả những công sức đã xây dựng cả thời gian dài đổ nát.
Cry...nước mắt của nó lại rơi à.Lần này là rơi vì gì đey,rơi vì người đó...ko phải vì nó đã quên.Rơi vì nó bùn...ko phải vì nó đang rất hạnh phúc.Rơi vì cô đơn...cũng ko phải lunz vì nó ko hề cô đơn,nó có tất cả mọi người iu thương nó ở bên cạnh.Vậy thì cuối cùng nước mắt nó rơi vì gì đey...nó ko bék thì chắc cũng chẳng ai bék...Lại một câu hỏi ko có câu trả lời sao...ai có thể cho nó biết ko...chỉ 1 câu trả lời thôi mà.Mưa ơi thôi đừng rơi...ông trời ơi thôi đừng khóc ...để kí ức thôi tìm về nó.Kỉ niệm của những đứa trẻ ngây thơ...trong sáng và vui vẻ sao đẹp quá.Vậy sao nó nỡ ghét bỏ kí ức đẹp như vậy chứ...
Ko thể khóc mà hãy lunz lunz cười....đó là lời hứa mà nó hứa vs 1 người.Cho dù người đó có như thế nào...có ra sao thì hãy lunz lunz cười.Để người đó có thể thấy đc nụ cười của 1 đứa trẻ ngày nào và típ tục sống.Ko thể sống ở thế giới này thì sẽ típ tục sống ở 1 thế giới bên kia...Vậy nó mún hỏi người,nó thấy người đi...người đau...nó cảm thấy đau lắm...vậy nó có thể còn cười đc ko.Nước mắt cay đắng...con tim nhói đau...nhưg vẫn phải cười đéy.Cười để giữ 1 lời hứa,cười để 1 người có thể thanh thãn ra đi...cười...cười...và cười.Người chỉ mún nó cười thôi...Vậy sao nó mún người ở lại đey,ko cần phải ở bên cạnh nó...người lại ko làm đc...người lại ra đi.Nó mún khóc...mún hét thật to,nhưg nghĩ đến lời hứa của 2 đứa trẻ...thì nó lại cười nhẹ để cho qua.Cứ như thế...nó ko thể khóc...nó lại đâm ghét cái kí ức đẹp đẽ đó.
Bây giờ,nó phải khóc thật to hay giữ 1 lời hứa trong sáng...lunz lunz cười